Chào mừng bạn đến blog Cốc Cốc News Tin Tức Trang Chủ

Table of Content

Clip Trong thời gian hoạt động ở Liên Xô 1923 1924 🆗

[*]Kinh Nghiệm về Trong thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Liên Xô 1923 1924 2022[*] Họ và tên học viên đang tìm kiếm từ khóa Trong thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Liên Xô 1923 1924 được Update vào lúc : 2022-04-05 02:14:13 . Với phương châm chia sẻ Kinh Nghiệm Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha.

Thời gian ở Liên Xô 1923 - 1924, Nguyễn Ái Quốc đã viết bài cho những tờ báo:

A. Đời sống công nhân.

B. Báo "Nhân đạo", Báo "Sự thật".

C. Tạp chí "Thư tín Quốc tế", Báo "Sự thật".

D. Tạp chí "Thư tín Quốc tế".

Nguyễn Ái Quốc ở Liên Xô (1923 – 1924): Bài 16. Hoạt động của Nguyễn Ái Quốc ở nước ngoài trong trong năm 1919 – 1925. Tháng 6 – 1923, Nguyễn Ái Quốc rời nước Pháp sang Liên Xô dự Hội nghị Quốc tế nông dân.

Tháng 6 – 1923, Nguyễn Ái Quốc rời nước Pháp sang Liên Xô dự Hội nghị Quốc tế nông dân và được bầu vào Ban Chấp hành. Sau đó, Người ở lại Liên Xô thuở nào gian, vừa thao tác, vừa nghiên cứu và phân tích học tập. Tại Đại hội lần thứ V Quốc tế Cộng sản (1924),Nguyễn Ái Quốc trình bày lập trường, quan điểm của tớ về vị trí, kế hoạch của cách mạng ở những nước thuộc địa ; về quan hệ giữa phong trào công nhân ở những nước đế quốc với phong trào cách mạng ở những nước thuộc địa ; về vai trò và sức mạnh to lớn của giai cấp nông dân ở những nước thuộc địa.
Những quan điểm cơ bản của chủ nghĩa Mác – Lê-nin về cách mạng giải phóng thuộc địa trong thời đại đế quốc chủ nghĩa và cách mạng vô sản mà Nguyễn Ái Quốc tiếp nhận, truyền bá vào nước ta từ sau Chiến tranh thế giới thứ nhất, là một bước sẵn sàng sẵn sàng quan trọng về chính trị và tư tưởng cho việc thành lập chính đảng vô sản ở Việt Nam trong quá trình tiếp sau.

07 Tháng 11 Năm 2011 / 24643 lượt xem

Ths. Vũ Kim Yến

Phòng ST-KK-TL

Ngày 5/6/1911, với tâm nguyện “muốn đi ra ngoài, xem nước Pháp và những nước khác. Sau khi xem xét họ làm ra làm sao, tôi sẽ trở về giúp đồng bào”([1]), người thanh niên 21 tuổi Nguyễn Tất Thành rời Tổ quốc, khởi đầu cuộc hành trình dài tìm đường giải phóng dân tộc bản địa kéo dãn 30 năm. Người đã tới nhiều nước, làm nhiều nghề để sống và hoạt động và sinh hoạt giải trí cách mạng. Qua hoạt động và sinh hoạt giải trí thực tiễn trong phong trào đấu tranh của giai cấp công nhân và nhân dân lao động thế giới, Người đã gặp và tiếp thu chủ nghĩa Mác-Lênin, tìm thấy ở học thuyết Mác-Lênin con phố giành độc lập cho dân tộc bản địa và tự do cho đồng bào. Người quyết định đi theo con phố cách social chủ nghĩa tháng Mười Nga năm 1917, trở thành một trong những người dân sáng lập Đảng Cộng sản Pháp và là người cộng sản Việt Nam đầu tiên năm 1920.

Những hoạt động và sinh hoạt giải trí xuất sắc của Nguyễn Ái Quốc[*] được Trung ương Đảng Cộng sản Pháp đánh giá cao. Trung ương Đảng Cộng sản Pháp cử Nguyễn Ái Quốc đến Mátxcơva dự Đại hội V Quốc tế Cộng sản. Điều này phù phù phù hợp với nguyện vọng cháy bỏng của Người là được đến nước Nga, trung tâm của phong trào cách mạng thế giới để học tập kinh nghiệm tay nghề lý luận và thực tiễn một cách có khối mạng lưới hệ thống. Ngày 13/6/1923, Nguyễn Ái Quốc bí mật rời Pari đi Liên Xô. Ngày 30/6/1923, Người đến Pêtơrôgrát, quê hương của Cách mạng Tháng Mười và ít ngày sau Người lên xe lửa đi Mátxcơva. Nguyễn Ái Quốc đã trở thành người Việt Nam đầu tiên xuất hiện trên đất nước Lênin, nơi nhân dân Liên Xô đã được tự do và đang xây dựng một môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường niềm sung sướng, bình đẳng. Trên đất nước của Lênin, Nguyễn Ái Quốc tích cực hoạt động và sinh hoạt giải trí, học tập để hướng tới con phố giải phóng dân tộc bản địa và góp thêm phần phát triển tư tưởng độc lập tự do cho những dân tộc bản địa bị áp bức trên thế giới. Bài viết này chỉ xin lược thuật một số trong những sự kiện gắn với quãng thời gian Người sống và thao tác ở quê hương Cách mạng Tháng Mười (1923-1924).

 Ngoài những điều kiện tối ưu cho con người của một đất nước tự do thực sự, Mátxcơva thời điểm hiện nay còn là một trung tâm của phong trào cách mạng thế giới, nơi đóng trụ sở của Quốc tế cộng sản - Bộ tổng tham mưu của những người dân cộng sản thế giới. Trong môi trường tự nhiên thiên nhiên mới mà lúc đó trên thế giới không nơi nào đã có được, hoạt động và sinh hoạt giải trí cách mạng của Nguyễn Ái Quốc như được tăng thêm sức, chắp thêm cánh. Các quan hệ của Nguyễn Ái Quốc được mở rộng thêm ra. Nếu như ở Pháp, Người quan hệ với những người dân mácxít Pháp, với những chiến sỹ chống thực dân đế quốc thuộc những thuộc địa Pháp thì ở Mátxcơva mối tiếp xúc của Người chẳng những ngày càng tăng về số lượng mà cả chất lượng nữa. Tại đây, Người hoàn toàn có thể trò chuyện, trao đổi kinh nghiệm tay nghề với những lãnh tụ nổi tiếng trong phong trào cộng sản và công nhân quốc tế, với những chiến sỹ chống đế quốc thực dân trên mọi miền của thế giới và được học tập, nghiền ngẫm những nguyên tắc cơ bản của chủ nghĩa cộng sản khoa học ([2]).

Tất cả những yếu tố đó tạo thành nền tảng để Nguyễn Ái Quốc triển khai hoạt động và sinh hoạt giải trí tuyên truyền của tớ với nhiều hình thức phong phú hơn, chất lượng và sâu sắc hơn. Người đã sử dụng nhiều phương tiện thông tin rất khác nhau để truyền bá chủ nghĩa Mác-Lênin, trước hết phải kể tới phương tiện báo chí. Từ tháng 9/1923, trên những tờ báo cánh tả Pháp như L’Humanité và La Vie Ouvrière đã xuất hiện những nội dung bài viết của Người. Riêng với tờ Le Paria, lúc còn ở Pháp, Người là chủ nhiệm, chủ bút thì ở Mátxcơva Người như một phóng viên thường trú của báo. Những nội dung bài viết của Người gửi cho tờ Le Paria tiềm ẩn những thông tin về nước Nga - đất nước vĩ đại có sức cổ vũ mạnh mẽ và tự tin đối với những nước thuộc địa trong cuộc đấu tranh giải phóng. Người còn viết nhiều bài cho những ấn phẩm định kỳ của Quốc tế cộng sản như tạp chí tin tức quốc tế, tạp chí Quốc tế nông dân, báo chí của Đảng Cộng sản Liên Xô như tờ Sự thật, Người công dân Bacu. Ngoài báo chí, Nguyễn Ái Quốc khởi đầu sử dụng những phương tiện thông tin mới chưa tồn tại trước đó như truyền đơn, sách báo, forum. Đó là những văn kiện, thư từ của Quốc tế cộng sản và của Người nhân danh Quốc tế Cộng sản gửi cho nhân dân Việt Nam([3]); là truyền đơn, là những bài phát biểu, tham luận tại Quốc tế Cộng sản, Quốc tế Nông dân, Công hội, Thanh niên… Trong số đó, đáng để ý quan tâm có hai tác phẩm mang tầm vóc tư tưởng lớn: “Trung Quốc và thanh niên Trung Quốc” (Nhà xuất bản Mátxcơva Mới xuất bản năm 1924) và “Bản án chính sách thực dân Pháp” (ra mắt lần đầu tiên năm 1925 tại thủ đô Pari, trên tập san Inprékor của Quốc tế Cộng sản).

Thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Mátxcơva cũng là thời gian Nguyễn Ái Quốc tham dự nhiều hội nghị quốc tế lớn. Người đã tham gia Đại hội I Quốc tế Nông dân (họp từ ngày 12 đến ngày 15/10/1923), Đại hội V Quốc tế cộng sản (họp từ ngày 17/6 đến ngày 8/7/1924), Đại hội III Quốc tế hội đồng đỏ, Đại hội IV quốc tế thanh niên… Tại những forum của những đại hội đó, Người đã nói lên tiếng nói của nhân dân thuộc địa bảo vệ những vấn đề đúng đắn của V.I.Lênin về vấn đề dân tộc bản địa và thuộc địa, và tuyên truyền những tư tưởng cách mạng của tớ trên lập trường mácxít. Những lời phát biểu của Người đã để lại những ấn tượng đẹp đẽ trong lòng những đại biểu, đặc biệt là những đại biểu từ những nước thuộc địa và phụ thuộc Á, Phi, Mỹ Latinh. Qua đó, đặt nền móng cho việc liên minh, tình đoàn kết vô sản quốc tế giữa nhân dân Việt Nam và những người dân lao động thế giới.

Cùng với hoạt động và sinh hoạt giải trí thức tiễn, Nguyễn Ái Quốc luôn hiểu sâu sắc việc nên phải học tập nâng cao nhận thức lý luận về chủ nghĩa Mác-Lênin. Cho nên, thời điểm ở thời điểm cuối năm 1923, Nguyễn Ái Quốc đã tranh thủ tham gia lớp học thời gian ngắn của trường Đại học Phương Đông. Được học ở ngôi trường này, Người đã nhận thức rõ hơn về tầm quan trọng của việc đào tạo lý luận chính trị cho đội ngũ cán bộ của phong trào cách mạng Việt Nam. Học xong lớp thời gian ngắn tại Đại học Phương Đông, trong khi chờ đón Đại hội V Quốc tế Cộng sản khai mạc và chờ lên đường về châu Á, Nguyễn Ái Quốc được nhận vào làm cán bộ của Ban Phương Đông Quốc tế Cộng sản (theo giấy xác nhận do Pêtơrốp ký ngày 14/4/1924). Nhân ngày Quốc tế lao động 1/5/1924, Nguyễn Ái Quốc được mời đến Hồng trường nói chuyện với những người dân đi biểu tình và được Tư lệnh thành phố Mátxcơva cấp giấy phép tự do đi lại trên Hồng trường trong ngày hôm đó. Những hoạt động và sinh hoạt giải trí tích cực này của Nguyễn Ái Quốc, đặc biệt là sự việc xuất hiện của Người trong những nghi lễ quan trọng đã cho tất cả chúng ta biết vai trò và uy tín của Người ngày càng được xác định ở trung tâm phong trào cộng sản và công nhân quốc tế.

Tuy nhiên, khi được sống và hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Mátxcơva, điều mà Nguyễn Ái Quốc nhận thấy rõ nhất, đó là Quốc tế Cộng sản và những đảng ở châu Âu hiểu biết rất ít về tình hình ở những thuộc địa. Đặc biệt, Người nhận thức rõ rằng, không thể áp dụng một cách máy móc, rập khuôn những nguyên tắc về đấu tranh giai cấp của học thuyết Mác vào điều kiện rõ ràng của những thuộc địa. Vì vậy, Người xác định sẽ tận dụng mọi thời cơ để hoàn toàn có thể giúp những người dân cộng sản ở phương Tây làm rõ hơn về thuộc địa.

Bằng sự quan sát tinh tường tại nhiều thuộc địa của những đế quốc rất khác nhau, Nguyễn Ái Quốc chỉ ra rằng những thuộc địa đáp ứng nguyên vật liệu cho những nhà máy sản xuất; những thuộc địa đáp ứng binh lính cho quân đội của chủ nghĩa đế quốc; những thuộc địa trở thành nền tảng của lực lượng phản cách mạng: “Mặc dầu thiếu người sản xuất, Đông Dương đã và đang buộc phải gửi đi 500.000 tấn ngũ cốc để góp thêm phần bảo vệ những kẻ áp bức mình. Những công trái Chiến thắng đã bòn rút đi hàng trăm triệu phrăng. Mỗi năm, người An Nam đã phải đổ mồ hôi sôi nước mắt để nộp khoảng chừng chừng 450.000.000 phrăng hầu hết chỉ để nuôi béo bọn ăn bám. Ngoài ra, họ lại còn phải gánh những khoản tiêu pha rất lớn về quân sự mà Bộ trưởng Bộ Thuộc địa gọi một cách văn hoá là "khoản đảm phụ của dân con”([4]). Tóm lại, “nọc độc và sức sống của con rắn độc tư bản chủ nghĩa đang tập trung ở những thuộc địa hơn là ở chính quốc”. Từ sự thấu hiểu đó, Nguyễn Ái Quốc tiếp tục tiến hành đấu tranh không mệt mỏi, phê phán những quan điểm sai trái của một số trong những đảng cộng sản trong quan điểm nhận, đánh giá về vai trò, vị trí của cách mạng thuộc địa với cách mạng ở chính quốc. Tại Phiên họp lần thứ 22 Đại hội lần thứ V Quốc tế Cộng sản, ngày một/7/1924, với tư cách là một đảng viên của Đảng Cộng sản Pháp, và nhân danh một người dân thuộc địa, Nguyễn Ái Quốc thẳng thắn phê bình cả Đảng Cộng sản Pháp, Đảng Cộng sản Anh và đảng cộng sản một số trong những nước chưa quan tâm đến cách mạng ở những thuộc địa: “sẽ không phải là quá đáng nếu nói rằng chừng nào Đảng Pháp và Đảng Anh tất cả chúng ta chưa thi hành một chủ trương thật tích cực trong vấn đề thuộc địa, thậm chí chưa đề cập đến quần chúng những nước thuộc địa, thì toàn bộ chương trình rộng lớn của hai đảng đó vẫn không còn hiệu suất cao gì. Chương trình ấy sẽ không còn hiệu suất cao gì vì nó trái với chủ nghĩa Lênin”([5]).

Ngoài đề tài quen thuộc trên, ở thời kỳ này, Nguyễn Ái Quốc cũng khởi đầu nêu ra những vấn đề mới mẻ trước đó trước đó chưa từng có, với chủ đích rõ ràng là phía cuộc đấu tranh giải phóng của dân tộc bản địa Việt Nam nói riêng, những dân tộc bản địa thuộc địa nói chung tới Quốc tế cộng sản, tới Cách mạng Tháng Mười Nga và chủ nghĩa Mác - Lênin: “vì tất cả chúng ta tự coi mình là học trò của Lênin, cho nên vì thế tất cả chúng ta nên phải tập trung tất cả sức lực và nghị lực để thực hiện trên thực tế những lời di huấn quý báu của Lênin đối với tất cả chúng ta về vấn đề thuộc địa cũng như những vấn đề khác”([6]).

Trước hết, Nguyễn Ái Quốc đáp ứng những hiểu biết, những thông tin về Quốc tế Cộng sản - một đảng cộng sản thế giới, một tổ chức chính trị quốc tế giúp nhân dân thuộc địa chống lại đế quốc chủ nghĩa, dạy cho vô sản giai cấp trong thế giới - bất kỳ nòi giống nào, nghề nghiệp gì, tôn giáo gì- hợp sức làm cách mệnh. Đặc biệt, Nguyễn Ái Quốc đã dành những tình cảm tôn kính với V.I.Lênin - người sáng lập và lãnh tụ của Quốc tế cộng sản, người đứng đầu nhà nước công nông đầu tiên trên thế giới: “…tất cả họ, từ những người dân nông dân An Nam đến người dân săn bắn trong những rừng Đahômây, đã và đang thầm nghe nói rằng ở một góc trời xa xăm có một dân tộc bản địa đã đánh đuổi được bọn chủ bóc lột họ và hiện giờ đang tự quản lý lấy đất nước mình mà không cần tới bọn chủ và bọn toàn quyền. Họ đã và đang nghe nói rằng nước đó gọi là nước Nga, rằng có những người dân dũng cảm, mà người dũng cảm nhất là Lênin. Chỉ như vậy cũng đủ làm cho họ ngưỡng mộ sâu sắc và đầy nhiệt tình đối với nước đó và lãnh tụ của nước đó…Khi còn sống, Người là người cha, thầy học, đồng chí và cố vấn của tất cả chúng ta. Ngày nay, Người là ngôi sao 5 cánh sáng chỉ đường cho tất cả chúng ta đi tới cuộc cách social”([7]). Đồng thời, Nguyễn Ái Quốc cũng tuyên truyền về thành tích của nước Nga Xô viết và sự giúp sức của nước Nga với những dân tộc bản địa thuộc địa. Người nhấn mạnh vấn đề: cách mạng Nga “không vừa lòng” với việc đọc những bài diễn văn rỗng tuếch và viết ra những quyết định "nhân đạo" đối với những dân tộc bản địa bị áp bức mà “dạy cho họ đấu tranh, giúp sức họ bằng tinh thần và vật chất” như Lênin đã tuyên bố trong luận cương của Người về vấn đề thuộc địa. Nước Nga cách mạng “không hề một chút ít do dự” trong việc giúp sức những dân tộc bản địa mà nó đã thức tỉnh bằng cuộc cách mạng can đảm và mạnh mẽ và tự tin và thắng lợi. Theo Nguyễn Ái Quốc, việc thành lập trường Đại học Phương Đông là một trong những việc làm như vậy và Người lớn tiếng lôi kéo những Đảng Cộng sản, những nước thuộc địa gửi con em của tớ của tớ đến đây để học tập.

Như vậy, chủ đích của Nguyễn Ái Quốc đã rõ ràng: hướng cuộc đấu tranh của nhân dân những thuộc địa tới nước Nga Xô Viết, theo gương cách mạng Tháng Mười. Hơn thế nữa, Người còn đặt cách mạng giải phóng của những dân tộc bản địa thuộc địa trong quỹ đạo của cách mạng vô sản thế giới, coi đó là một bộ phận của cách mạng vô sản thế giới. Tuy nhiên, khác với Lênin, khác với thời đại trước đó, Người nhận định rằng cách mạng giải phóng dân tộc bản địa ở thuộc địa và cách mạng vô sản ở chính quốc có quan hệ khăng khít biện chứng với nhau, “uyển chuyển như hai cánh của một con chim” nhưng không phụ thuộc vào nhau. Cách mạng giải phóng dân tộc bản địa hoàn toàn có thể bùng nổ và giành thắng lợi trước cách mạng vô sản ở chính quốc. Ở đây Nguyễn Aí Quốc muốn nhấn mạnh vấn đề tới vai trò tích cực dữ thế chủ động của những dân tộc bản địa thuộc địa trong cuộc đấu tranh giải phóng khỏi ách áp bức của chủ nghĩa thực dân. Tầm nhìn kế hoạch đó của Người đã được diễn đạt bằng một xác định logic từ tháng 5/1921 như sau: “Ngày mà hàng trăm triệu nhân dân châu á bị tàn sát và áp bức thức tỉnh để gạt bỏ sự bóc lột đê tiện của một bọn thực dân lòng tham không đáy, họ sẽ hình thành một lực lượng khổng lồ, và trong khi thủ tiêu một trong những điều kiện tồn tại của chủ nghĩa tư bản là chủ nghĩa đế quốc, họ hoàn toàn có thể giúp sức những người dân anh em mình ở phương Tây trong trách nhiệm giải phóng hoàn toàn”([8]). Trong nội dung bài viết “Cách mạng Nga và những dân tộc bản địa thuộc địa” đăng trên tờ La Vie Ouvrière trong năm 1924, lý luận về chủ nghĩa thực dân và phong trào giải phóng thuộc địa của Nguyễn Ái Quốc càng trở nên sắc nét khi Người viết: “Chủ nghĩa tư bản là một con đỉa có một chiếc vòi bám vào giai cấp vô sản ở chính quốc và một chiếc vòi khác bám vào giai cấp vô sản ở những thuộc địa. Nếu người ta muốn giết loài vật ấy, người ta phải đồng thời cắt cả hai vòi. Nếu người ta chỉ cắt một vòi thôi, thì cái vòi kia vẫn tiếp tục hút máu của giai cấp vô sản; loài vật vẫn tiếp tục sống và cái vòi bị cắt đứt lại sẽ mọc ra”([9]).

Sau khi nghiên cứu và phân tích, xem xét rõ ràng cách mạng giải phóng dân tộc bản địa ở thuộc địa, đặc biệt là xứ Đông Dương thuộc Pháp, trong tác phẩm Báo cáo về Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ viết ở Mátxcơva năm 1924, Nguyễn Ái Quốc đã nhận định: “Cuộc đấu tranh giai cấp không ra mắt in như ở phương Tây”. Xét về “cấu trúc kinh tế tài chính, rất khác những xã hội phương Tây thời Trung cổ, cũng như thời cận đại, và đấu tranh giai cấp ở đó không quyết liệt như ở đây”. Người nhận định rằng “chủ nghĩa dân tộc bản địa là động lực lớn của đất nước” trong những dân tộc bản địa thuộc địa ở phương Đông, do đó “cũng không thể cấm tương hỗ update "cơ sở lịch sử" của chủ nghĩa Mác bằng phương pháp đưa thêm vào đó những tư liệu mà Mác ở thời mình không thể đã có được” và “xem xét lại chủ nghĩa Mác về cơ sở lịch sử của nó, củng cố nó bằng dân tộc bản địa học phương Đông”([10]). Cũng trên cơ sở nghiên cứu và phân tích cấu trúc kinh tế tài chính, văn hóa, xã hội và kết cấu quyền lực ở Đông Dương, Nguyễn Ái Quốc nhấn mạnh vấn đề: những người dân cộng sản ở những thuộc địa muốn tiến hành cách mạng giải phóng dân tộc bản địa thắng lợi thì không thể bỏ qua những nét đặc thù của điều kiện rõ ràng về tự nhiên và xã hội. Từ những nhận định trên, Báo cáo về Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ tập trung vào 3 vấn đề chính: phát động chủ nghĩa dân tộc bản địa bản xứ nhân danh Quốc tế cộng sản; đẩy mạnh công tác thao tác tuyên truyền và đào tạo cán bộ cho cách mạng Việt Nam; dự báo về kĩ năng một cuộc khởi nghĩa vũ trang ở Đông Dương và nó phải được sự ủng hộ của nước Nga Xô Viết, của giai cấp vô sản toàn thế giới. Có thể nói, trong điều kiện lịch sử khi đó, những nhận định và ý kiến của Nguyễn Ái Quốc được đưa ra trong Báo cáo về Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ thể hiện một tư duy sắc sảo, một thái độ dũng cảm của Người trong việc xác định: thực tiễn là tiêu chuẩn, là sự việc kiểm nghiệm của chân lý. Mặt khác, báo cáo cũng thể hiện sự nắm vững linh hồn, phương pháp và sự vận dụng sáng tạo những nguyên tắc của học thuyết Mác trong điều kiện rõ ràng của Việt Nam của lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc ([11]).  

Để tiến hành cuộc cách mạng giải phóng dân tộc bản địa thắng lợi phải có một giai cấp công nhân giác ngộ, có tổ chức, được vũ trang bằng học thuyết cách mạng nhất - chủ nghĩa Mác-Lênin. Thông qua một loạt nội dung bài viết như: “Phong trào công nhân” (9/11/1923), “Nhật Bản” (9/11/1923), “Phong trào công nhân ở Thổ Nhĩ Kỳ”(1/1/1924), “Phong trào công nhân ở Viễn Đông”(25/1/1924)… Nguyễn Ái Quốc khởi đầu có ý thức rõ ràng về sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân. Với công nhân Trung Quốc, Người nhận định: “Chỉ sau khi trận chiến tranh thế giới kết thúc, giai cấp vô sản Trung Quốc mới khởi đầu được tổ chức một cách ngặt nghèo, song họ đã thu được một số trong những thắng lợi to lớn trong những cuộc đình công. Mặc dù bị bọn quân phiệt đàn áp và bọn thống trị ngoại lai cản trở, những tổ chức của tớ vẫn phát triển thông thường và hoàn toàn có thể nói rằng là nhanh nữa. Hiện nay những người dân thuỷ thủ, công nhân luyện kim, công nhân đường sắt là những lực lượng thật sự mà bọn tư bản buộc phải coi trọng”([12]). Với phong trào đấu tranh của giai cấp công nhân Việt Nam, Người biểu dương: “Tháng 11 năm 1922, 600 thợ nhuộm ở Chợ Lớn (Nam Kỳ) vì bị bớt lương nên đã quyết định bãi công. Cuộc phản công của bọn chủ liền ra mắt ở khắp nơi, và khắp nơi giai cấp công nhân cũng khởi đầu giác ngộ về lực lượng và giá trị của tớ... Đây là lần đầu tiên, một phong trào như vậy nhóm lên ở thuộc địa. Chúng ta hãy ghi lấy tín hiệu đó của thời đại” ([13]).

Ghi nhận sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân, Nguyễn Ái Quốc cũng đồng thời nhận rõ vai trò cách mạng của giai cấp nông dân xuất phát từ thực tế lịch sử của đất nước và những nước cùng cảnh ngộ thuộc địa. Người đã viết nhiều bài báo về tình cảnh nông dân Bắc Phi, nông dân Trung Quốc, nông dân Việt Nam. Trong bài phát biểu tại Hội nghị Quốc tế Nông dân, Nguyễn Ái Quốc tố cáo những thủ đoạn thực dân để biến nông dân thành nô lệ với hai bàn tay trắng. Trong những bài phát biểu tại Đại hội V Quốc tế Cộng sản (nǎm 1924) Nguyễn Ái Quốc cũng chỉ rõ: “Trong tất cả những thuộc địa của Pháp, nạn nghèo đói đều tăng, sự phẫn uất ngày càng lên rất cao. Sự nổi dậy của nông dân bản xứ đã chín muồi. Trong nhiều nước thuộc địa, họ đã vài lần nổi dậy, nhưng lần nào thì cũng trở nên dìm trong máu”([14]). Nguyên nhân là vì “họ không đủ tổ chức, thiếu người lãnh đạo”. Do đó, Quốc tế Cộng sản nên phải giúp sức họ tổ chức lại, nên phải đáp ứng cán bộ lãnh đạo cho họ và chỉ cho họ con phố đi tới cách mạng và giải phóng. Nông dân nhất thiết phải tự nguyện đi với giai cấp công nhân và kết thành một khối. Chỉ bằng phương pháp đó nông dân mới phát huy đầy đủ sức mạnh mẽ và tự tin của tớ.

Những hoạt động và sinh hoạt giải trí và kinh nghiệm tay nghề tích lũy được đã thôi thúc Nguyễn Ái Quốc trở về Tổ quốc, gánh vác sứ mệnh trọng đại mà lịch sử đã lựa chọn và phó thác cho Người: sẵn sàng sẵn sàng về chính trị và tư tưởng để tiến tới thành lập một đảng cộng sản ở Việt Nam. Khi biết sau trận chiến tranh thế giới thứ nhất, hiện có nhiều thanh niên Việt Nam yêu nước đang xuất hiện ở Quảng Châu Trung Quốc, Nguyễn Ái Quốc đã chọn Quảng Châu Trung Quốc làm điểm nghỉ chân trên hành trình dài tiến gần về Tổ quốc để tổ chức, đoàn kết, huấn luyện những thanh niên đầy nhiệt huyết đó, đưa họ ra đấu tranh giành tự do, độc lập. Sau nhiều lần đề đạt, nguyện vọng của Người đã được Quốc tế Cộng sản đồng ý. Với tư cách là cán bộ Ban Phương Đông của Quốc tế Cộng sản, đồng thời là Ủy viên Đoàn Chủ tịch Quốc tế Nông dân, Nguyễn Ái Quốc được giao theo dõi và chỉ huy phong trào cách mạng ở một số trong những nước châu Á. Cuối tháng 10/1924, Nguyễn Ái Quốc rời Mátxcơva và Người đến Quảng Châu Trung Quốc ngày 11/11/1924, xúc tiến việc sẵn sàng sẵn sàng thành lập chính đảng kiểu mới cho giai cấp công nhân và dân tộc bản địa Việt Nam.

Như vậy, tuy nhiên thời gian lưu lại không lâu lắm (16 tháng) nhưng thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Matxcơva có ý nghĩa đặc biệt quan trọng không riêng gì có đối với cuộc sống hoạt động và sinh hoạt giải trí cách mạng của Nguyễn Ái Quốc mà cả đối với phong trào giải phóng dân tộc bản địa Việt Nam. Việc học tập trên đất nước Lê nin tươi đẹp, nơi đã vun đắp cho Nguyễn Ái Quốc thực tiễn về chính trị, kinh tế tài chính, văn hoá phong phú và có ích; đối chiếu, so sánh những kiến thức và kỹ năng thu nhận được với thực tế mà Người đã trải qua, đã thu lượm được từ những thuộc địa để từ đó nâng cao nhận thức sâu sắc về lý luận Mác-Lênin, có thêm những kinh nghiệm tay nghề hoạt động và sinh hoạt giải trí cách mạng, trau dồi phẩm chất, đạo đức uy tín của người cách mạng. Người đã nhận thức và lý giải sáng tỏ nhiều vấn đề quan trọng và cấp bách đang đặt ra cho cách mạng vô sản thế giới cũng như cho cách mạng giải phóng dân tộc bản địa ở những thuộc địa, từ đó Người đã hoàn thiện thế giới quan và nhân sinh quan cách mạng của tớ và phác thảo được những nét lớn về kế hoạch cho cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc bản địa của nhân dân Việt Nam.


[*] Tên gọi Nguyễn Ái Quốc lần đầu tiên xuất hiện khi Nguyễn Tất Thành gửi bản Yêu sách tám điểm của nhân dân An Nam tới Hội nghị Véc xây (6/1919)


[1]Trần Dân Tiên, Những mẩu chuyện về đời hoạt động và sinh hoạt giải trí của Hồ Chủ tịch, H.1970, tr.11

[2] Nguyễn Thành, Phạm Xanh…: Việt Nam Thanh niên cách mạng đồng chí hội, Nxb tin tức lý luận, H.1986, tr.60

[3] Phạm Xanh: Nguyễn Ái Quốc với việc truyền bá chủ nghĩa Mác-Lênin ở Việt Nam, Nxb tin tức lý luận, H.1990, tr.78-81

[4] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.1, tr.246-247

[5] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.1, tr. 277

[6] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.1, tr.282

[7] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.1, tr.236-237

[8] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.1, tr.36

[9] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.1, tr.298

[10] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.1, tr.464-465

[11] Văn Thị Thanh Mai: Hồ Chí Minh hành trình dài từ làng Sen đến Ba Đình (1890-1969), Nxb Chính trị Quốc gia, H.2010, tr.108-109

[12] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.1, tr.216

[13] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.2, tr.114

[14] Hồ Chí Minh Toàn tập, Sđd, t.1, tr.289

[embed]https://www.youtube.com/watch?v=AjtnDaTRCSo[/embed]

Review Trong thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Liên Xô 1923 1924 ?

Bạn vừa đọc nội dung bài viết Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Review Trong thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Liên Xô 1923 1924 tiên tiến nhất

Share Link Down Trong thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Liên Xô 1923 1924 miễn phí

Bạn đang tìm một số trong những Share Link Down Trong thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Liên Xô 1923 1924 miễn phí.

Giải đáp thắc mắc về Trong thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Liên Xô 1923 1924

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Trong thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Liên Xô 1923 1924 vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha #Trong #thời #gian #hoạt #động #ở #Liên #Xô - 2022-04-05 02:14:13 Trong thời gian hoạt động và sinh hoạt giải trí ở Liên Xô 1923 1924

Post a Comment